Tìm về đúng nguyên bản
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
News & Announcements
Liên Kết
 Admin (46)
Sao Anh Nỡ Đi Tu
Truyện cười
Pháp trường Thai Nhi
MỘT CHÚ RẮN HỔ MANG ĐÃ BẢO VỆ 2 BÉ CÚN CON TRONG SUỐT 48 GIỜ
Tĩnh Huấn Giáo Lý Viên Giáo Hạt Phan Thiết
Khung Chữ Kí
Hội Đồng Mục Vụ các Giáo Xứ tĩnh huấn và mừng Bổn Mạng
truyện cười
SAY
sau đây là 2 phút quảng cáo
kem
Tổng hợp các bài giảng và huấn từ của Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận
ba la cu de chuối
tan TAY DU KI. (doc cho vui nhe may ban..)
Thánh Lễ Phong Chức Phó Tế Tại Nhà Thờ Chính Tòa - GP Phan Thiết
Bữa trưa yêu thương tại Tổ Ấm Huynh Đệ
LỄ MỪNG THƯỢNG THỌ BÁT TUẦN ĐỨC CHA PHAOLÔ
Thống kê Giáo hội Công giáo 2012
Kinh Năm Đức Tin+10 cách để sống Năm Đức Tin
Giáo phận Phan Thiết khai mạc Năm Đức Tin
Một số mẫu cổng trại
Tâm sự đứacon bị ruồn bỏ
NHỮNG TRÁI TIM MANG LỬA YÊU THƯƠNG
Lần chuỗi Mân côi
Kinh nghiệm về trại
Học cách Quên đi
“Hỡi Thánh nhỏ, Người lớn lắm” - Lễ Thánh Têrêxa Hài Đồng
Con mắt
Ngây Thơ Hay Không
Mưa Làm Tốc Mái Nhà Xứ - Giáo Xứ Vũ Hòa
ĐỨC TIN TRONG NGUỒN THƠ HÀN MẠC TỬ(
TỔ ẤM HUYNH ĐỆ & HỪNG ĐÔNG KHAI GIẢNG NĂM HỌC MỚI 2011-2012
Một số tác phẩm photoshop Công giáo!!!
Những câu slogan bất hủ!=))))
Lời bài hát Công Giáo
Toà án Hàn Quốc ra quyết định chống phá thai
Bàn Tay Nhân Ái trao học bổng NK 2012-2013
Xin cho con làm người
Caritas Phan Thiết: Những phụ nữ nghèo vùng núi Đami đang chờ được cấp vốn
KỸ XẢO NÓI CHUYỆN
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  

Share | 
 

 Tâm sự đứacon bị ruồn bỏ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Khách viếng thăm
Khách viếng thăm



Tâm sự đứacon bị ruồn bỏ Empty
Bài gửiTiêu đề: Tâm sự đứacon bị ruồn bỏ   Tâm sự đứacon bị ruồn bỏ I_icon_minitimeSun 07 Oct 2012, 3:17 pm

Kính gửi đến các bậc sinh thành, kính gửi đến những người tri ân. Gửi đến những ai còn Cha ,Mẹ nhung đã bị ruồn bỏ tình thâm.

Cha là cây nến vàng , Mẹ là cây nến xanh , con là cây nến hồng , 3 ngọn nến lung linh thắp sáng 1 gia đình. các bạn đã nghe bài hát này chưa , sao nghe no ấm áp vô cùn, nghe no ngập tràn niềm hạnh phúc của một gia đình dù chỉ nghèo , nhưng còn đủ tình Cha lẫn Mẹ. Các bạn có biết ko , những đứa trẻ như chúng tôi đây đau khổ lắm , đáng thương lắm cha còn đó mẹ còn đó nhưng tình thâm hoàn toàn ko có. họ nhẫn tâm sua đi tình ruột thịt 1 cách hững hờ và những đứa trẻ bị xua đuổi đó sẽ nghĩ gì hận hay là thương, oán trách hay là níu kéo. Có lẻ sẽ mang trong lòng 1 nỗi niềm cô đơn hụt hẵn và mất đi thăng bằng từ khi phải bước vào cuộc đời khi ko có chỗ dựa của tình thâm cha me.Tôi xin kể cho các bạn nghe về cuộc đời tôi , Cha mẹ tôi chia tay từ lúc tôi vừa tròn 5 tuổi va em gái toi 3 tuổi, ngoại thương 2 đứa cháu bất hạnh mang về để bù đắp dù ngoại rất nghèo, hoàn cảnh thật chớ chêu em gái tôi lại bị sốt co giật nên cuối cùng đã bị bệnh thần kinh lúc mê lúc tỉnh, lúc buồn lúc vui nên em tôi lúc nào cũng cần co người bên cạnh chăm sóc. Ngoại tôi hằng ngày phải tảo tần đi bán từng tờ vé số kiếm tiền mua thuốt cho em gái tôi, và lo miếng ăn cho cả nhà. Hoàn cảnh như thế nên học hết lớp 9 tôi phải xếp lại bút ngiên để lao vào cuộc sống kiếm tiền, tôi học rất giỏi nhưng cũng đành biết làm sao hơn với 2 chữ mồ côi. Cha mẹ còn đó nhưng tôi thấy mình như rơi vào vực thẵm,2 chữ mồ côi tôi cũng ko được nhận, nhưng có ai nhìn nhận những đứa con như tôi đâu. Tôi bắt đầu hành trình đi tìm miếng cơm manh áo ,đó chính là những xô hồ xẻng cát đau đớn cùn tộ khi ko ai che chở, ko ai nâng đỡ trên đường đời , tôi phải nói với lòng mình Nam ơi mày hãy cố lên ngoại mày và đứa em gái khờ khạo đang chờ mày ở nhà đó , cố lên Nam nhé. Tối hôm đó tôi về thưa với ngoại kêu ngoại nghỉ bán vé số ở nhà lo cho em gái , vì ngoại tôi bị bệnh đau khớp ko đi được nhiều. Sáng hôm sau toi lại tiếp tục cuộc hành trình đi kiếm tiền, sáng ngoại tôi phải dậy sớm nấu cơm bỏ sẵn để cho tôi mang theo ăn trưa. Ko hiểu sao tiền tôi làm ko đủ cho em tôi uống thuốt chứ huống chi nói chuyện ăn bánh vặc và sắm áo quần, lúc bấy giờ tôi nghĩ lại thấy thương ngoại vô cùng ngoại tôi đi bán vé số 1 ngày đâu có bao nhiêu vậy mà ngoại tôi vẵn lo cho anh em tôi đủ miếng ăn lành cái mặc. Ban ngày tôi đi làm hồ , ban đêm tôi phụ chạy bàn cho các quán nhậu cuộc sống loay hoay như vậy tạm đấp đổi qua ngày. Các bạn có biế k Mẹ tôi đi làmvợ lẻ cho người ta , nhưng gia đình người ta ko chấp nhận nên về cất nhà ở cạnh ngoại. Đau đớn lắm khi màhằng ngày tôi phải đối diện với bao nhiêu nghịch cảnh bẻ bàn ,Mẹ tôi ở với người chồng đó cũng có em bé tiền ăn của em bé ấy hơn 50.000đ bằng tiền tôi đi làm cả ngày và đêm , em bé đòi gì có náy Mẹ tôi ko phàn nàn còn anh em tôi ko bao giớ nếu có đó cũng chỉ là 1 giấc mơ xa xôi.Trong những đêm dài em tôi khóc vì thân sát đau rả rời , tôi chẳng biết làm gì chỉ biết thốt lên " nín đi em đừng khóc nữa, mẹ đã bỏ anh em mình từ thở ấu thơ , sống nương nhờ vào tấm thân gầy của ngoại , ngoại mất rồi anh sẽ nuôi em , hãy nín đí em ,nín đi đừng khóc nữa anh đi làm để đổi lấy từng miếng cơm nuôi em đến hơi thở cuối cùng, dù bế tắc cũng ko cần đến mẹ, nghe lời anh ngủ ngon đi em hãy chìm vào giấc mơ tuyệt đẹp em sẽ thấy cuộc đời bớt khổ đau". Mỗi lần em tôi khóc như 1 nữa hồn tôi mất, tôi ko biết nó khóc vì cái gì, nó đau đớn về thân xác đau bệnh của nó hay nó đau dớn về tâm hồn của nó bị ruồn bỏ 1 cách phủ phàn nó khóc ngẹn ngào ,tức tưởi từng giọt nước mắt của em tôi rơi xuống là câu hỏi dành cho tôi" tại sao cuộc đời lại có những người mẹ vô tình đến vậy tại sao cuộc đời lại có những người cha bạc bẽo đến thế, trên thé giới này có biết bao nhiêu đứa trẻ cô đơn bất hạnh và có biết bao nhiêu người mẹ vô tình đến như vậy. Mủa đông đến đất trời se lạnh thuong ngoại già tần tảo sớm hơn, nuôi cháu ngoại đau thương nheo nhóc tuổi dại khờ mà đã mất tình thâm, nỗi cô dơn và lòng bất hạnh bước ra đời hiu quạnh lắm mẹ ơi xin tất cả hãy mở lòng thương hại cho những kẻ thâm tình đã mất, vành khăn trắng chưa mang trên tráng mẹ vẫn còn sao con lại thiếu tình thương. Tôi có nghe câu ca dao "con ho lòng mẹ tan tành , con khóc lòng mẹ như bình nước sôi". Tôi đọc câu ca dao này mà sao thấy ngẹn ngào vô cùng, có ai đã tùng si nghĩ đến những đứa bé như tôi ko nếu có nghĩ chắc cũng thoán qua mà thôi, nhìn những đứa trẻ mồ côi đi qua nếu ai biết được chỉ nhỏ chút lòng thương hại rồi sao đó trở lại cái si nghĩ của mình, chứ có ai nghĩ lại mà phân tích xem đứa bé đó bất hạnh đến dường nào. từ lúc còn trong nôi chập chững bước ra cuộc dời ai đã từng nghĩ chặn đường đó đã đong bằng nước mắt của tuổi thơ. Mỗi năm đến ngảy vu lan những đứa trẻ chúng tôi đây sẽ cài hoa gì , hoa đỏ hay hoa trắng những đấng sinh thành có biết ko mùa vu lan chúng tôi buồn lắm ko biết mình nên chon hoa gì để cài. nhìn những đứa trẻ khác sung quanh cài hoa đỏ , đáng lý ra chúng con cũng được hạnh phúc như họ. Cha mẹ còn nguyên đó nhưng 2 tiếng mẹ cha nhu xa xôi từ ấu thơ cho đến bây giờ chưa bao giờ nghe 1 lần ấm áp vậy tôi có xứng đáng chon lấy 1 cành hồng đỏ thắm ko .mùa vu lan nữa đã trôi qua cho đến bây giờ đã là 19 mùa vu lan tôi chưa từng có quyền chọn cho mình 1 cành hồng đỏ thắm có phải đòi hỏi này quá lớn đối với tôi ko, tôi mong mỏi các bậc làm cha làm mẹ hãy mở chút lòng thương mà dẫn dắt những đứa trẻ dại như chúng tôi đi vào cuộc đời với tư thế tự tin bình uyên và tự hào...
Đây là 1 câu chuyện có thật của 1 bạn phật tử (phật giáo) mà mình tình cờ đọc đươc . mình viết lại câu chuyện này với mong mỏi các bạn hãy quý trọng những gì mình đang co và đặc biệt hơn nửa là hãy mở lòng đón nhận và chia sẻ với nhửng người bạn hoạc những người ban vo tình thấy được ơ bất kì đâu đừng dùng ánh mắt và những câu nói chẽ bai khinh rẽ họ mà hãy uyên lặng lắng nghe và chia sẻ cùng họ những nỗi khổ đau mà họ đã gặp phải
"Ghi chú : Vì đây là 1 câu chuyện mình được nghe và giờ viết lại trong tri nhớ kém cỏi và văn chương hạn bét của mình nên còn nhiểu lổi sai mong mọi người bỏ qua"

I'am PK_thanh
Về Đầu Trang Go down
 

Tâm sự đứacon bị ruồn bỏ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Nghĩa Binh Thánh Thể :: Thư Viện :: Ban bác ái xã hội-